Không
có một khoảng thời gian cố định nào đánh dấu tháng chay Ramadan của
người đạo Hồi (tháng thứ 9 theo âm lịch của đạo, đó là khi mặt trăng
lưỡi liềm xuất hiện đầu tiên trong tháng). Ví dụ như năm 2013, Ramadan
sẽ bắt đầu vào ngày 9/7 và kết thúc ngày 7/8, tuy nhiên tại Malaysia
tháng Ramadan năm nay lại bắt đầu vào ngày 10/7, kết thức bằng Tết Hari
Raya vào ngày 8/08. Một trong những Thánh lễ thiêng
liêng và có quy mô lớn nhất của tôn giáo lớn nhất hiện nay trên toàn
thế giới. Mình thì chỉ đơn giản hy vọng rằng sẽ có dịp được trao đổi và
trải nghiệm nhiều hơn nữa về fasting, Ramadan... Tuy nhiên, đó chắc ăn
là một câu chuyện khác, với những chuyến đi mới, vào một ngày nào đó!
4. Chiều Malacca
Mình dành rất nhiều tình cảm cho mảnh đất này - Malacca. Khi Kay hỏi
tại sao cậu cứ muốn đi Malacca thế? Mình nói bạn của mình vừa đi Malay
về, bạn bảo ở nơi đó chả có gì chơi cả: nhà cổ, một vài cái nhà thờ nhỏ
xíu, những khu nhà Hà Lan, không có hoạt động giải trí, không khí ít ồn
ào náo nhiệt, tới đó coi, rồi hết. Nhưng với mình thì chính sự yên ả về
một Malacca như thế, lại làm cho mình quyết tâm phải dành một ngày để
tới khu phố cố này.
Đêm trước mãi đến 3 giờ sáng mình mới đi
ngủ, sau khi ăn xong một dĩa cơm với tomyum - món ăn truyền thống của
người Thái Lan nhưng cũng rất phổ biến ở Malaysia. Mình không có thói
quen ăn đêm, nhưng Kay bảo trời sắp sáng rồi nên anh phải tranh thủ nạp
năng lượng để mai nhịn đói không ăn uống. Tháng chay Ramadan! Và mình
cũng ăn, nhập gia thì tùy tục. Kay mời, một món tomyum nhẹ mùi và không
cay, ăn rất ổn được chế biến bởi một anh chàng đầu bếp bản địa trẻ măng,
cái đầu nhuộm vàng hoe và chào mình bằng giọng Mỹ lợt đớt.
Leo
lên giường trong cơn mệt mỏi sau một ngày dài làm việc (mình bay vào
lúc 9 giờ đêm ngày thứ sáu, trước đó mình vẫn phải đi làm. Làm xong rồi
thì vác ba lô từ Tây Ninh chạy xe máy xuống Sài Gòn, từ Sài Gòn mình
trèo lên máy bay quánh một vòng sang Mã! May mắn, vì máy bay không bị
haonx chuyến và đáp rất đúng giờ.) Trước khi ngủ mình và Kay thống nhất
một số điểm cũng như lịch trình cho chuyến khám phá Mã vào ngày mai.
Mình định làm một vòng KL trước nhưng Kay khuyên hãy đi Malacca đi. Đừng
để ngày cuối cùng khi rời Malay mà mình vẫn còn đang ngẩn ngơ ở một nơi
xa sân bay! Một gợi ý rất hữu ích bởi bạn của mình cũng vừa phải mất
thêm tiền oan uổng vì ra sân bay trễ. Cô gái trẻ một mình đi Bangkok, và
giao thông ở đất nước nụ cười luôn là nỗi ám ảnh đối với những người
lúc nào cũng đợi nước đến chân mới nhảy như mình. Ngủ một giấc để lấy
lại tinh thần để ngày mai đi Malacca nào!
Kay dậy trễ. Đó là
một thói quen tốt vì vào những ngày Ramandan, người bản địa sẽ cố gắng
dậy trễ, làm việc ít lại hai tiếng so với ngày bình thường nhằm tiết
kiệm năng lượng. Buổi sáng đầu tiên ở Malay đón mình bằng những khoảng
lặng. Ngày cuối tuần ở KL rất yên bình, xe cộ chạy ít hơn, họ không bấm
còi xe vô tội vạ! Trước khi qua Malay, mình có nhắn trên couchsurfing
hỏi host xem thử bên đấy mùa này như thế nào? Trời có nắng chang vào ban
ngày và mưa rải rác vào buổi chiều không? Bạn trả lời trời hổm nay bên
đó đã lắm, không có mưa, dễ chịu! Và quả thiệt trời Malaysia ba bữa mình
tạt ngang yên ả, nắng rất hiền, trời rất trong như nụ cười cô gái Hồi
giáo lấp ló sau tấm khăn choàng Hijab.
Bắt bus từ KL, mất
khoảng hơn 2 giờ mới tới Malacca. Malacca là một thành phố cổ, nằm êm
đềm bên dòng sông cùng tên vắt ngang qua thành phố. Cách thủ đô khoảng
150km về hướng Nam, Malacca đón mình bằng một buổi chiều cuối tuần đông
dày du khách. Những ngôi nhà gỗ nho nhỏ, cổ kính và những con đường lát
gạch đỏ rợp bóng cây. Nhà thờ, chỉ một quảng nhỏ xíu mà có tới ba nhà
thờ, đẫm nét thời gian. Malacca nhỏ nhắn tưởng như nằm gọn trong lòng
bàn tay, đi một vòng đã hết. Nhưng thành phố cổ ấy đã qua 600 năm tuổi,
đi qua biết bao nhiêu thăng trầm, quá khứ giờ đây nằm lại ở ven đường,
lẩn khuất ở những chiếc cối xay gió, ghế đá công viên, quảng trường Hà
Lan và cây cổ thụ già nua rậm rì xanh lá.
Người ta ví Malacca
như một thánh địa cổ của một châu Âu thu nhỏ, một Venice của châu Á êm
đềm. Ở đó, vào một chiều tháng 7 có bước chân nhỏ bé của chàng trai trẻ
quốc tịch Việt Nam sải những bước âm thầm. Malacca đẹp như một bức tranh
lặng, nhỏ nhắn và buồn! Tiếng nhạc phát ra từ những chiếc xe hoa rải
vào không gian tĩnh lặng của thành phố cổ chút chấm phá. Không có nhiều
thứ để chơi ở Malacca đâu! Nhưng tâm hồn mà, nhiều khi chỉ thanh thản,
là cũng đủ để trôi tan nát bời bời rồi!
(Gấp trang sách, có vẻ là mình cảm xúc đã phai, màu cũng đã bợt, nên chữ rụng ra chỉ còn loe ngoe lớp ngớp như thế này!)
Malaysia (3)
Malaysia (2)
Malaysia (1)
Malaysia (Bạt)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét