Thứ Ba, 10 tháng 11, 2009

TỰ VẤN




Tình hình là năm học này T. lên chức heng?

Hix có gì đâu chời. Tại sư tỉ N. lên cấp, bỏ bê em út, rồi tùm lum chuyện. Cuối cùng trên đao dưới búa, bắt buộc phải “lên chức” thui!
Trời đất, lên chức mà làm như cái gì ghê ghớm lắm. Chứ mấy huynh đệ khác đâu?
Dòm cái mặt là biết không nắm tin tức gì hết, bà con mình bỏ đi ráo trọi rồi. Như con Tr., đang làm ông này bà nọ, đùng đùng bỏ xuống làm thường dân, hỏi tại sao, bả nói: năm nay bận quá! Chậc, chứ tui thấy có năm nào mà bả rãnh đâu! Còn hai em kia, em bận bên đội S gì đó, em thì nghỉ ngang không lý do. Thiệt tình, tui rầu hết sức!
Ủa, chứ hổm rày T. làm có một mình hả?
Nói thì nói, than thì than chứ bộ sậu tui năm nay coi bộ cũng được. Có con bé kia, cũng vui, tròn tròn nhỏ nhỏ mà nhiệt tình lắm, tối ngày cho bả đi tuyên truyền giùm, làm tốt lắm. Bạn khác, lớp cũng khác, mới nói chuyện hôm văn nghệ Ftu, thấy hăng, rủ vô, dè đâu bả làm hay. Khoái chí! Còn hai bạn nữa, cũng khác lớp luôn, chưa quen biết nhiều, cũng sợ, do chưa có giao nhiệm vụ gì hết! Bây giờ thì như thế này, hok biết qua học kỳ sau thế nào. Lo ghê! Không như cái ông V. kia, gầy dựng được một lô nhân sự toàn nhiệt tình và năng lực đầy mình, thấy mà thèm! (Nói nhỏ, dù gì tui cũng là lính ổng mà!)
Thôi, cứ cố gắng lên, còn có bao lâu nữa đâu.
Thì tui cũng biết. Nhưng do dạo này bận rộn quá!
Bận chuyện gì?
Thì ba cái mớ bòng bong chuẩn bị cho 20/11. Nói tới mới nhớ, có con nhỏ này hay lắm! Tên Đ., quê ở L.A , tốt bụng hay không thì tui hok biết, chơi cũng thân, chữ đẹp, người sang, hát nhạc sến cũng hay, học thì khỏi phải nói. Bả ngồi trên tui chứ đâu, thường ngày tui xin nước bả uống hoài. Tội nghiệp, con người ta tối ngày bị tui năn nỉ ỉ ôi, hết làm cái này tới làm cái khác. Như cái vụ thiệp thùng đồ nè, nhờ bả, bả chịu, chi tiền, thiếu tiền, bả đắp vô, hỏi thiếu bao nhiêu, bả nói có bao nhiêu đâu, tui hỏi tiếp thiếu nhiều không, bả nói trời đất ơi nhà bả giàu có như thế hok lẽ có bi nhiêu bả đắp vô không được. Hix, người ta như vậy thì thui, ép uổng gì nữa. Chậc, còn chuyện này, cái vụ vẽ vời biểu trưng, huy hiệu gì gì đó, tui không mê, passer qua bả, cái này là liều thôi, hên xui, dè đâu bả nhận làm lun. Mừng trối chết! Khen bả đẹp này đẹp nọ tùm lum, chắc bả hok tin đâu, nhưng thôi kệ, hễ ở đời ai mà hok khóai được khen, nhất lại là con gái. Đ. Há?
Ê, T. nói với tui hay nói với con Đ. Nào đó vậy hả?
Thì tui nói cả hai, có gì mà bức xúc thế.
Có chuyện gì khác không?
Có chứ. Cũng vụ làm thiệp này nè, nhóm kia, rủ một lô 6 đứa, cũng vui, thấy cũng công phu. Nhóm nữa 3,4 người gì đó, làm thiệp thấy rầu hết sức. Buồn như con chuồn chuồn hok có cánh, gì đâu làm cho lớp mà lại đi nói câu tính công này công nọ. Thôi, lần sau có tính công thì đi xung phong làm cho người khác, T. tui hok dám. Mà cũng kỳ, sao tui hok có cảm tình cho lắm!
Nói gì thẳng quá, có sợ người ta giận không?

Giận thì giận, sợ cóc gì. Tui khoái ba mặt một lời lắm!
Ê, bình tĩnh cha nội, bộ tính làm lớn chuyện hả?
Oái, nói tầm bậy quá! Chuyện này có gì đâu, bạn bè cùng lớp không mà. Coi như một kinh nghiệm, vậy!
Chuyển qua chuyện khác được chưa?
Khoan, nói cái này một tí, coi như bảng chấm công, hay khen này khen nọ, hay cái gì đại loại như thế. Số là tính làm một cái hồ sơ, trong có ghi tên mấy bạn có đóng góp cho lớp hồi 20/11 này. Đặc biệt là con Đ. ( tui nói về bả rồi, yên tâm, hok nói lại nữa!), sau nữa là bạn K. , dễ thương ơi là dễ thương, làm thiệp xong còn vẽ cho tui thêm hai bức biểu trưng nữa. Hai người này yên tâm, có công thì có thưởng, nhưng thưởng cái gì thì ai mà bít, cứ chờ đó. Sẵn nói thì nói luôn, cảm ơn bạn Q.(A13), bạn T.(A13), bạn gì đó chung nhóm với bạn Q.(A13), bạn D.(A12), bạn H. (A12)… Chắc khoảng 13 bạn, yên tâm, tui có ghi lại hết, hồi sau có gì kiện tui, không thì thiệt thòi ráng chịu!
Chuyển qua chuyện tình cảm một chút. Có bồ chưa?
Chưa. Hỏi gì mà thô ghớm!
Thiệt hok?
Thiệt! Tui vẫn còn zin, tình cảm vu vơ thì đầy, nhưng hok có gì sâu sắc lắm.
Vậy nói thử coi đang tăm tia đối tượng nào?
Chậc, thằng này dai như đỉa, hỏi mấy câu nhảm nhí! Đã nói rồi, chưa có bồ, mai mốt chắc kiếm em nào cùng quê, đám cưới dễ mời, khỏi mắc công mướn xe đi rước dâu, xa lơ xa lắc, mệt lắm! Tóc thì chắc dài, không cần đẹp, dễ thương thôi, nghề nghiệp đàng hoàng, biết cư xử một chút. Còn nhiều lắm, chắc kể hok hết!
Điều kiện này nọ, cầu cho ế tới lẫn .
Thằng này nói bậy, đá thấy mẹ bây giờ! Nãy giờ nói nhiều, uống nước cái! Bữa nào quỡn nói típ! Gì chứ ba cái vụ tự vấn này, tui làm miết! Vậy heng!
(Lâu lâu còn típ!)