Chủ Nhật, 30 tháng 1, 2011

Suy nghĩ tích cực!

Tết này tôi 22 tuổi! Vẫn không thay đổi gì nhiều nhặng, kể từ hồi mới nứt mắt đến lúc dậy thì, đến khi vào đại học! Vẫn ngang bướng, nói nhiều, nhiệt tình, yêu ghét cực kỳ phân minh... và luôn là đầy tớ!

Trong mười hai năm học phổ thông, tôi chưa từng làm lớp trưởng, lớp phó, tổ trưởng, hình như hồi cấp hai có làm trật tự, lên cấp ba có làm sao đỏ, toàn những chức vụ dễ khiến người ta ghét! Gặp tính tôi cũng hơi bị điên, bình thường thì dễ trời ơi, lúc nóng mặt lên là chết bỏ gì cũng tính toán! Đường quan lộ coi như bê bết! Tôi nhiều lần nghĩ rằng mình không có cơ làm ông này ông nọ! Nên ai hỏi tôi muốn làm gì, tôi bảo tôi làm nhân viên, bình thưởng, khỏi mất công sóng to gió to! Tính tôi như thế, không phải tôi không muốn đứng chỉ tay năm ngón, mà chỉ muốn đứng phia sau hậu trường, làm hậu cần! Ai nhờ gì cũng nhiệt tình giúp, mà nhiều khi để cái thứ tự ưu tiên của người ta lên trước của mình! Nên qua tết này tôi thay đổi! 22 tuổi đầu, sẽ tập dần bản tính, mình là cái rốn của vũ trụ, không còn là cái giếng đặng thu lấy thu để cho người ta múc đi cái nhiệt tình của mình mà bỏ đi!

Tết khiến cho tôi buồn, nhiều hơn vui! Nghĩ sao mà nhận được cuộc điện thoại của bạn từ phương xa lại vui hơn những cươi cười nói nói của những gương mặt thân quen hồi cấp ba phổ thông xưa cũ! Từ nào đến giờ tôi luôn nghĩ rằng sẽ khó có người bạn nào làm tôi thay đổi quan điểm rằng bạn đại học hoặc bạn đi làm sẽ có thể thay thế được những người bạn thân thiết tự cấp ba của mình! Và bữa tôi đau đớn thấy rằng mình đã lầm! Thời gian khiến con người ta thay đổi, cười cười nói nói khiến con người ta thay đổi! Tôi ngồi đó, cười muốn té ghế mà tự nhiên bên trong, sâu thẳm nó bay đi đâu! Nhắn tin cho người bạn đại học khác, và nhớ!

Sẽ thay đổi, tiêu cực hơn! Bởi tích cực quá, chỉ khiến cho mình khổ, mà thôi!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét