Thứ Sáu, 9 tháng 9, 2011

Khen các đồng chí công an giao thông!

Hổm rày có theo dõi mấy vụ công an xin đểu ở mé các tỉnh miền Trung trên báo Tuổi trẻ, tự nhiên thấy cần phải khen các đồng chí chiến sĩ cảnh sát giao thông tỉnh mình, quê mình. Bởi vì dân chỗ mình ở, ai nhắc đến các chú giao thông đều le lưỡi, sợ đến chạy dài. Kiểu như ai ra đường quên đội mũ bảo hiểm, ai uống rượu say xỉn và nhứt là chạy quá tốc độ, bước vào địa phận Hòa Thành chỗ mình là coi chừng đi bộ hoặc đi xe ôm về. Vì một lẽ rằng các chú giao thông làm việc minh bạch và nghiêm khắc lắm, không có vụ ăn chia nhượng bộ và giơ cao đánh khẽ đâu!

Gì chứ hồi mình vừa mới xuống thành phố. Đợt đó chạy ngược chiều khúc Pasteur (cũng vì nghe lời bạn đi dòm coi cái Oriflame Kinh doanh đa cấp nó là cái gì!). Dè đâu văn phòng của Oriflame nó ra sao chưa kịp dòm, thì bị công an hú. Thế là bu vô năn nỉ, cuối cùng móc năm chục ngàn ra, cho đi luôn! Nói chung như thế thì tiện cho mình thiệt, vì ai mà khoái cái chuyện lăn tăn lằn nhằn đi đóng phạt rồi bị bu bởi một đội ngũ cò giấy phạt xe tấp nập um tùm. Thế là móc, và đã cho, thì người ta nhận, lợi cả đôi đường!

Hồi tám tháng ba năm trước, mình chạy xe máy đi bán bông hồng (ở đây), bị hai chú giao thông túm lại, vì cái tội chạy ban đêm mà xe không sáng đèn. Nguyên nhân thì do tánh mình xốc nổi, lanh lẹ thành ra nhanh nhảu đoản. Cứ lung tung mà chạy đua với thời gian mà quên mất bật công tắc đèn xe lên, thành ra bị dính. Mình cứ như thế mà năn nỉ ỉ ôi, khóc lóc thở than với hai chú ấy. Nhưng câu trả lời không vẫn cứ hoàn không. Mình cũng có ý định là móc tiền ra để các chú cho qua phà, nhưng mà sợ. Kiểu như nếu mình đưa ra người ta không nhận, mà đau hơn là người ta còn khép mình vô cái tội là đưa hối lộ và chống người thi hành công vụ nữa là chết chắc. Từ chính thái độ kiên quyết, cùng với sự tự tôn hay "nỗi sợ của bản thân" mà thành ra kết quả là mấy ngày sau đó cha chở mình lên chốt công an đóng phạt, rùi đến bãi giữ xe dắt xe tềnh tang đi đổ xăng, đổ cả mồ hôi hột nhưng không phải rơi vào trường hợp chung chi. Từ lần sau đó mình cố gắng giảm tránh và nói chung là tởn tới già!

Giao thông tỉnh mình cực khổ lắm, bị thiên hạ, bị chúng chửi còn hơn là mấy đứa lông nhông tóc tai đỏ xăng quần xăn tới gối áo cao tới nách. Vì bởi các chú không chịu ăn chung chi, các chú nguyên nguyên tắc tắc và lúc nào cũng canh me người ta vi phạm luật giao thông đặng mà rút giấy phạt. Thì bởi vì tỉnh mình cũng nhỏ, người ta dân trí cũng chưa cao, hoặc giả người ta khi nghe tới các cơ quan cửa quyền là tự nhiên đâm ra sợ, nên không có đủ dũng cảm đặng mà móc tiền ra chung cho các đồng chí ấy, hoặc tệ hơn, là do người ta nghèo, người ta không có tiền nhiều trong túi, không có sẵn vài tờ cò xanh trong túi đặng lúc bị người ta kia thổi lại, nhanh nhanh chóng chóng móc ra cho qua truôn. Thiệt tình là khổ.

Nhưng bù lại giao thông tỉnh mình không bị lên mặt báo, không bị ê hề, không bị mang tiếng là "phục vụ dân bằng với... hút máu dân". Nhưng mình nghĩ rằng, khi mà người ta vẫn còn mang cái tư tưởng rằng là có tiền thì cái gì cũng qua, có tiền thì cái gì cũng đầu xuôi đuôi trót lót, và đút, và cứ đút. Thì dại gì các đồng chí kia không nhắm mắt mở hom hem một con mắt mà thuận lòng, đẹp cả đôi bên nhỉ?

Vậy thì về lâu dài, phải mần sao cho tự mỗi con người phải biết sợ, và cao hơn, là phải biết nhục, trước cái kịch bản mà khi bị thổi còi, cái quãng móc tiền ra và hồi hộp hổng biết người kia có nhận hay mình đang phạm pháp hay không, trở thành tiềm thức của mỗi người. Để cho chính bản thân chúng ta phải tự biết rằng, vi phạm là bị phạt - đó là viễn cảnh, chắc của thêm mười năm sau nữa, hy vọng thế!

Nhưng trước mắt, hy vọng các đồng chí giao thông hãy tự biết "nhục" với trách nhiệm và nghĩa vụ của mình. Nghĩa là, hãy nghiêm túc và thẳng thắn nói không với những đồng tiền không từ những tờ giấy phạt vi phạm giao thông. Mà chắc khó, chứ nếu không, công chức như các đồng chí kia, biết lấy gì trang trải đây ta?

Và nói ra thì mới thấy, không phải cơ quan cửa quyền nào cũng cần phải có chèo có chống, có cò xanh có quan hệ thì dân đen mới mò vào được. Mình là một ví dụ nè! Cập nhật để các bạn xa gần có quan tâm được biết, mình vừa mới bắt đầu vào làm việc ở Ngân hàng Ngoại thương Việt Nam, chi nhánh Ninh! Cũng trần ai lắm, nhưng mình làm, bằng tất cả những gì trong sáng nhất mà mình đã trải qua!

Cuối cùng, hãy khen các đồng chí công an giao thông của huyện Hòa Thành, tỉnh Tây Ninh của mình đi!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét