Thứ Tư, 22 tháng 9, 2010

Thư gởi má (số 2)

Con viết thư gởi cho má!

Bây giờ ở nhà mình, chắc trăng đã tròn lắm rồi. Trăng mười lăm, trăng trung thu, trăng của tình thân, trăng sum vầy, trăng viên mãn... Vậy mà cách chỗ nhà mình dẳng dài hơn trăm cây số, con một mình ngồi nhớ má! Nhớ nhà quá má ơi!

Má sẽ nói là sao thằng này đến giờ này mà còn sến, nhớ gì mà nhớ, đã đi làm, đã hơn một lần biết thương thương nhớ nhớ một người, mà còn bày đặt nhớ nhà, nhớ má! Nhưng biết nói sao đây má ơi, thiệt lòng, mùa sum vầy mà người còn chần chừ nơi bờ xa bến lạ, ở cái chỗ mà đáng lẽ giờ này mình phải chấp chới ra đi, phải trở về, mà con vẫn còn nông nổi, thì chắc ăn là tự sâu thẳm cõi lòng, con chỉ một lòng hướng về má, về quê mình, về nhà mình! Đó là niềm thương, nỗi nhớ, là tiếng má cười rổn rảng cả trái tim con, là ánh mắt ba ấm áp, là câu hỏi thăm ân tình của chị, của anh... Trăng sẽ vui!

Hôm qua con buồn ghê luôn má! Lâu lắm rồi con không xấp xải một nỗi buồn kinh khủng đến vậy! Để con kể má nghe! Sáng con đi học, thuyết trình anh văn, con không có tâm trạng nhiều lắm để mà tí toáy! Con cũng hông có được sự linh động như mọi ngày! Và con nghĩ rằng, bài thuyết trình ấy, là một trong những thất bại ghê nhất từ hồi nảo hồi nao cho đến nay! Nhưng con cũng hông buồn nhiều!

Trưa con đi làm, ngày trung thu, thế mà công việc vẫn quá chừng, má! Máy tính của con bị hư, thế là con phải lết lên tầng 11 ngồi ké máy của bên nhân sự! Ngồi lọc cọc gõ máy tính, nhưng chỗ ngồi tạm thời đâu có điện thoại để liên lạc, nên chút chút con phải chạy xuống tầng 10 để lấy phone hoặc cập nhật thông tin! Chiều muộn phòng có cuộc họp, ngồi nghe chị giám đốc chia sẻ những chuyện hậu trường, thiệt tình con nghe mà nổi hết cả da gà! Sao người ta có thể làm những điều với chính đồng nghiệp mình, bạn bè mình như vậy, hở má?

Cuộc họp kết thúc muộn, vì phải liên lạc với ngoài Hà Nội để cùng tham gia chung! Ngoài Hà Nội cũng có nhiều chuyện, trong đây cũng có nhiều chuyện! Khi lẹt đẹt rời khỏi phòng, thì trăng đã lên cao, quá trời cao! Vội bắt taxi chạy qua An Đông Plaza, chưa kịp ngửi mùi của gió, con đã phải nghe mùi máy điều hòa chạy rẹt rẹt, mùi của xe khiến cho con muốn bước xuống, chạy trở về nhà mình! Thiệt đó má!

Con đi taxi chung với mấy anh, chị trong phòng để tham dự buổi tiệc trung thu do công ty tổ chức! Tiệc hoành tráng, con nghĩ là như thế! Có múa lân, có trống chiêng, có quầy ông đồ ngồi viết thư pháp tặng cho thực khách, có quầy tò he bu đen bu đỏ, có quầy tô tượng bò toài ra đất, có quầy vẽ tranh cát, có quầy thổi bong bóng, dĩ nhiên có nhỏ con gái giả làm chị Hằng mà lúc mệt chỉ ngồi tréo ngoảy, có chú Cuội lúc tản khách phì phèo điếu thuốc, có mấy con người giả thú, bự chà bá, thấy tự nhiên vô duyên hết sức luôn! Có tiệc buffet quá trời món, có cả một ao cá nho nhỏ giữa nhà, có sân khấu, có mấy tấm phản bày biện ấm trà, ly tách, bánh trung thu... Nhiều thứ lắm má! Có bàn tay dân marketing nhún vô thì dĩ nhiên là phải hoành tráng rồi! Lúc đầu con cũng ham dữ lắm! Lúc sau con đuối, người đông, con nít đông, khiến con lại buồn, con quày quả trở về khi tiệc chưa tan, cái bụng chưa tròn lẳng, và hội thì còn vui vầy âm ĩ!

Con cô độc, nên con thấy buồn!

Chắc từ mùa trăng này, sẽ còn nhiều mùa trăng khác, con không được về thăm má! Khi viết thư này, con khóc! Thiệt!

3 nhận xét:

  1. COn bổ sung thêm! Con được công ty tặng cho một hộp bánh trung thu khá là độc đáo, làm bằng gỗ, trong có bánh trung thu, có chiếc trống con, có cái lồng đèn! Cạnh dài 8*8 tượng trưng cho đại phát, gồm ba tầng, tượng trưng cho phát lộc tài! Thiết kế đơn giản mà sang trọng! Đây là độc quyền design của phòng Marketing, cực kỳ high - class! Cái này con nói với má, mà thực ra là khoe với mấy đứa bạn con, ai lỡ vô đây! Cho tụi nó thèm chơi! Đi làm cho công ty nước ngoài, cực nhưng được cái có nhiều dịp cho mình vênh mặt lên, má!

    Trả lờiXóa
  2. hjxhjx..mốt đi làm phải có blog để viết gửi má quá ...sắp khóc rùi _ _".. cuối tuần nếu rãnh thì về thăm mama của a đi...cho đỡ nhớ..tại cách có bao xa đâu..mà cũng đừng buồn nữa...mama của a hiểu mà, chắc hk trách móc nhiều đâu..tuy sẽ hơi buồn ...Nhưng dù saO THÌ VẪN CÒN NHIỀU TRUNG THU KHÁC MÀ ^^ ..tới khi về được thì mua một cái bánh trung thu (như đã khoe) về cho mama của a là okie rồi ^^..chắc mama của a vui lắm ^^

    Trả lờiXóa
  3. Cám ơn em! Hok ngờ em cũng tâm lý quá!

    Trả lờiXóa