Thứ Sáu, 9 tháng 12, 2011

Này, để kể cho nghe!

Quãng bạn còn học dưới Sài, bạn khoái nhất là được cùng bạn bè đi đàn đúm. Thiệt ra hổng phải đập phá dữ dội gì đâu, chỉ là đi cà phê bệt, đi ăn bún bò huế, đi ăn hủ tiếu gõ, đi coi ca nhạc sinh viên, quá lắm là đi karaoke - mà toàn canh giờ vàng giảm giá cho sinh viên thôi! Nói chung quãng đó thiệt là vui, nên bây giờ đi làm rồi, không còn là sinh viên nữa rồi, nhiều khi nghĩ lại bạn tiếc muốn đứt ruột. Bây giờ muốn gọi điện rủ bạn ơi bạn à đi với tui ra chỗ này nha mà cũng khó. Xa xôi cách trở quá trời quá đất! Nên thế mới tiếc!

Thời sinh viên đại học, bạn sung lắm! Thì khỏi phải nói, dòm những chữ mà bạn viết thời điểm một năm trở về trước, thể nào cũng sẽ rơi ra một đùm toàn là những nhiệt huyết này nọ. Bạn hoạt động đoàn, hội - chỉ là đoàn, hội ở lớp thôi, bạn không thích những vị trí cao hơn ở bên trường - cơ hội thăng tiến sau này có, nhưng sao thấy xa cách với bạn bè mình đôm đốp gặp nhau hằng ngày ở giảng đường quá, nên thôi!

Ban nhớ hồi ứng cử vô ban chấp hành hội của lớp, và cả đoàn nữa, số phiếu bầu của bạn in như lần nào cũng đứng đầu về số lượng! Bạn vui, vì uy tín của bản thân, vì mình được mọi người thương, mọi người thích! Mà thiệt ra bạn cũng ba gai lắm, đem hết số phiếu mà mọi người trong lớp đã giấy trắng mực đen viết ra tên ứng viên, bưng hết về nhà, kiểm lại coi đồng chí nào không bầu chọn cho mình! Má ơi, lôi ra được cũng một mớ không có cảm tình với mình. Hè hè, vậy là từ đó mình đâm chợn, đối diện với những đồng chí ấy nhiều khi hiện ra một khuôn mặt khác, kiểu như: tôi là tôi không thích bạn đâu! Chuyện này đến bây giờ bạn mới kể, chắc là các đồng chí học chung giảng đường sẽ bất ngờ lắm! Số phiếu bầu ấy đến giờ bạn vẫn còn giữ, nhưng lại đem gởi ở nhà một đồng chí khác, trong một cái thùng, đựng hầm bà lằng toàn những kỷ niệm của một thời đại học, hôm nào phải hẹn bạn ra lấy mới được!

Có lần bạn tổ chức một chuyến đi hai ngày một đêm cho lớp, nói chung tính bạn được cái rất là ... chịu khó tiết kiệm! Lần ấy bạn lên kế hoạch đi từ Sài đến Hồ Cóc mà chỉ hai trăm ngàn, một con số khá là sinh viên! Và bạn đem theo đồ nấu nướng luôn, nhưng ... dòm đi dòm lại toàn ... mì gói với rau! Nước đóng chai đem theo bị thiếu, mì cả đống nhưng không có gas để nấu! Ít ai biết để bảo toàn sinh mệnh của hơn bốn chục người, trời vừa sáng bạn phải mặt dày đi năn nỉ bác bảo vệ ở một chỗ lạ huơ lạ hoắc đặng hỏi mượn xe máy, rồi chạy túc tắc cả chục cây số để tìm chỗ đổi bình gas và kêu nước. Má ơi, sáng sơm cả quãng đường chỉ có mình ên bạn chạy, và xung quanh thì một bên là đồi cát và một bên là biển. Cũng may trong cả đoàn có cô bạn gái, dễ thương lắm, tình nguyện đi chung với mình, thật là xúc động!

Chuyện thời đại học còn có cái lần trường cắm trại, nói nào ngay bạn được cái là có khả năng lôi kéo nhiều người vô các hoạt động của lớp. Lần đó bạn rủ rê mọi người tham gia, dù gì cũng năm cuối rồi, cố gắng cắm trại với lớp đi! Rủ rê cho đã, cuối cùng, bạn xì ra là bạn không đi. Má ơi, lần đó chắc bạn bị chửi sau lưng cũng không ít! Mà nghĩ lại, lần đó bạn cũng mặt dày ghê ghớm!

Và hồi làm cái buổi farewell, bạn xúc động lắm, vì mùa thi đến, mà bạn bè vẫn chung tay mần một buổi chia tay thời đại học thiệt là hoành tráng và ngập tràn cảm xúc. Yêu ghê luôn! Tiếc cái bạn là con trai, chứ không thôi là thể nào bạn cũng sẽ chảy nước mắt, nhất là khi bạn nhận được khá nhiều thank you card từ các bạn khác, và cả những cái ôm từ phía những người bạn khác phái! Ai bảo bạn không có duyên, chắc là nên nghĩ lại! Và những tấm thiệp, cho đến giờ vẫn nằm im một chỗ trang trọng trong góc kỷ niệm đẹp của thời bạn là sinh viên!

Kể lăng quăng lăng quăng vậy thôi, chớ ý đồ của bạn quanh đi quẩn lại cũng chỉ là: trời ơi đi làm rồi thì mới biết, thà đi học sướng hơn!

2 nhận xét:

  1. Em thích nhất là cái đoạn đem đống phiếu bầu về nhà và xem coi ai ko bầu cho mình.^^ A làm e đang sợ không bik mấy "ứng cử viên" không được e bầu có đang "rủa xả" e ko nữa :D

    Trả lờiXóa
  2. He he, cái này chắc chỉ có mình anh rắn mắc nên mới đem phiếu bầu về nhà thôi em ơi, chứ các bạn em không thèm làm thế đâu!

    Cảm ơn em vì đã gởi còm lại cho tác giả nhé!

    Trả lờiXóa