Chủ Nhật, 20 tháng 11, 2011

Quê nhà ngắm sao!

Nhà ở lưng chừng quê với lại thị tứ, nằm trong hẻm nhỏ với lằn ngang kẻ dọc là những cây dừa, bụi tầm vông, đám rau càng cua mọc tênh hênh mép tường đất. Nhà trong xóm chưa có đường dây truyền hình cáp, đêm cột ăng – ten ti vi chẻ dọc bầu trời, và đêm không trăng, ít mây, sao nhiều đếm không xuể! Tôi thích vô cùng cảm giác giữa đêm chuyển dần về sáng mắt nhắm mắt mở rọt rẹt bước ra thấy sao đầy ăm ắp tràn vào mặt, sao nhiều và đêm trở yên bình đến lạ lùng!

Nhà theo kiểu nhà quê nên nhà vệ sinh đặt ở ngoài sau xa tuốt luốt, đêm có muốn đi khách sạn ngàn sao theo kiểu của chục năm về trước cũng rất ô – kê. Mà nhiều khi người hướng quê, cổ lổ sỉ như tôi lại khoái, bởi được dịp ngắm sao mà! Nhớ những ngày xa xưa, nhà chưa có điện, mà cả xóm cũng chỉ lót đót vài chục nóc nhà, và hầu như chưa có nhà nào đường dây điện kéo vô. Đốt đèn dầu, trời hườn đất là tranh thủ cơm nước xong xuôi, bấc dầu cháy xém lém là cả nhà thổi tắt, rồi trải đệm ra nhà trước, trăng thanh gió mát ngắm sao trời lồng lộng. Không có điện, con người ta nhiều khi cơ hồ lại bình yên và không hay “đu dây điện” như cái kiểu của thời mà dây điện chăng mắc ngập trời như bây giờ!

Trăng quê mình hay trăng nơi khác thì kiểu nào cũng một ánh sáng ấy, một vầng trăng ấy! Chỉ có sao là khác, kiểu như ở quê nhà sao rủ theo đom đóm, lập lòe lập lòe mà thắp ngọn nến trong đêm. Sao ở quê cũng nhiều và sáng rực không thua gì trăng cả! Không có chuyên ngành và cũng không nghiên cứu sâu về các thể loại hành tinh, sao trăng chi ráo, nhưng dòm sao từ nhỏ đến lớn riết rồi tôi cũng nhớ ba cái chấm thẳng hàng mà chỉ cần dòm lên trời đêm có sao quay hướng nào cũng sẽ thấy! Và theo triết lý nhà Phật thì mỗi người đều có một vì sao chiếu mệnh, hay ngôi sao của riêng mình! Tôi tìm hoài trên khắp bầu trời sao quê tôi mà đến hơn hai mươi năm cuộc đời, vẫn chưa tìm ra được, ngôi sao nào thuộc về mình!

Được về nhà, được sống với những quê mùa cục mịch của những thứ thuộc về quê, yêu lắm những đêm không trăng và thỏa thuê dòm trăng từ một góc tĩnh lặng của đêm. Vọng nghe tiếng côn trùng kêu cộng hưởng với thứ âm thanh đặc trưng của đêm quê nhà, bình yên quá! Ai chọn gì thì chọn nhé, tôi chọn cho mình một đêm đầy sao ngóc đầu mắt nhắm mắt mở ngồi tìm sao cho cuộc đời mình! Chỉ cần có nhiêu đó thôi!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét