Thứ Bảy, 12 tháng 3, 2011

Nhà bên sông (số 5 - và hết!)


Không hiểu sao trong tâm tưởng, tôi thường mơ về một khu xóm nhỏ, có con sông hiền hòa chảy qua, có những người dân thuyền chài chân chất, hiền như cục đất chia nhau những miếng đời!


Bạn viết những dòng trên vào một buổi chiều muộn, ngày đầu tiên bạn dời đến chỗ ở mới. Rơi rớt những dòng thơ tềnh tang như lục bình trên sông, quãng tháng mười hai nhiều gió, nắng hanh hao, hơn một năm về trước. Hai mươi mốt tuổi người ta vẫn còn thơ thẩn lắm. Qua bao bận dời nhà, người ta, trên chuyến hành trình của quãng sinh viên ngắn ngủi đo bằng thước dây của những vụn vặt buồn vui, thì cũng có lúc đẩy đưa mà dừng chân bên quãng sông này, chỗ Sài sông chia làm hai, chảy vào ôm ấp Đa làm thành bán đảo. Trong tâm tưởng, khoái chỗ nào có sông có suối, đặng tắm mát chảy trôi trong cái mong mỏi nhỏ bé là được chiều chiều ra ngắm gió, thả theo tiếng lớn ròng con nước là những khoảng tâm hồn được lặng, là sông, là sông!Vậy là đã gần hai năm rồi, kể từ ngày bạn túc tắc xắp xạn của nả, chuyển từ chỗ trọ cũ, ngay mé quán cà phê Ngọt, hẻm đường 5, đi vô để dời về mé sông! Giờ thì bạn đã gần lắm cho cái lần chuyển nhà cuối cùng của đời sinh viên đại học.



Bạn thích sống gần sông, thích chỗ nào tềnh tang nước chảy. Nhiều lần độc hành trên quãng từ Ninh ra phố hoặc từ Sài quành ngược lại Ninh, hổng biết bao nhiêu lần bạn dừng chân lại bên đường, chỗ có con kênh dẫn nước vô ruộng đặng thòng chân mình xuống nước, kiểu như muốn cho cá lìm kìm cắn chân như hồi nhỏ bạn hay chạy về ngoại của bé đặng được hưởng cái thú vui nho nhỏ đó. Nhà bên sông của bạn thì không có cá lìm kìm, chỉ có mấy con cá ghẻ chóc lùm chum, mà năm thì mười họa bạn mới dòm thấy được. Kể cũng lạ là chính trên con sông đó, có lần bạn thấy người ta kéo cá, bắt lên được mấy con cá da trơn bự hết hồn, làm bạn bữa đó bỏ dở cả bữa cơm đặng ra bờ sông coi người ta kéo cá! Bạn ngạc nhiên lắm, sông chốn này, mà cũng còn loại cá bự như vậy nữa sao?

Hơn một năm bạn sống bên bờ sông này, không có nhiều chuyện vui, cũng không nhiều quá nỗi buồn. Bạn chuyển nhà nhiều bận, va vấp giữa người trẻ trong không gian nhà trọ bạn cũng đã nếm trải quá chừng lần, ngôi nhà bên sông này phần nào chứng kiến bạn chững lại, lớn lên và trưởng thành hơn. Bạn chuyển vô khi vừa bắt đầu học kỳ hai của năm ba, và bạn ra đi khi học kỳ cuối cùng của thời đại học cũng gần kết thúc! Bạn sẽ nhớ nó lắm, vì từ chỗ đó, mà bạn ra đi, ở ngưỡng cửa cuộc đời!



Hơn một năm trời sống ở bờ sông, bạn đã quen dòm thấy cô bé con lai lớn lên, đạp chiếc xe đạp bốn bánh chạy tềnh tang từ đầu này bờ ké dọc dài đến cuối đầu kia. Con bé xinh, giống má và Tây cũng giống cha. Bạn cũng thiệt tình chưa từng một lần nào trò chuyện với bé, chỉ thấy cô bé mạnh mẽ lắm, không thèm chơi trò chơi với bạn bè con nít chung xóm, mà chỉ thường ra đạp xe ngoài bờ sông, gió lộng nhiều hôm muốn ôm tròn lấy bé mà hôn hít.

Chiều qua, lúc bạn đang lắc xắc dọn dẹp lại mớ đồ bổi, chuẩn bị dời đi vào ngày hôm sau, thì ngoài bờ kè người ta xấp xải, xôn xao vì lại thêm một vụ chết đuối trên sông. Nạn nhân là sinh viên năm ba (hoặc năm cuối), quê ở Nai, cũng dân xóm trọ như bạn. Chiều lộng gió mát rượi, bạn ra sông tắm, rồi bị cái thằng sông nuốt trọn vào lòng, ngúc ngắc!

Tối đó bạn không ngủ được, hai mươi mấy tuổi, người ta đâu có thể gọi là dửng dưng được nữa! Và cái chết, thường xuyên trở thành nỗi ám ảnh của người ta hơn!



Sông vẫn cứ im lìm, nhưng có chút gợn khiến cho bạn không còn muốn bước ra dòm sông lần cuối!

Kết thúc!


Nhà bên sông, số 1
Nhà bên sông, số 2
Nhà bên sông, số 3
Nhà bên sông, số 4

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét