Thứ Ba, 13 tháng 7, 2010

ĐƯỜNG CÒN DÀI CHO MỘT VÀI THÓI QUEN

Thói quen khi lên mạng, sẽ đầu tiên sign in vào hộp thư! Thói quen sẽ ồ lên khi nhận một tin mới, một tin vui kiểu như lời hỏi thăm từ một người bạn xa lơ lắc, hay lời chúc mừng báo hỉ từ một cuộc thi, một nhà phỏng vấn… Nhưng nhiều lúc thói quen cũng thẫn thờ, ơ hờ buồn như trẻ con trốn ngủ trưa đi chơi bị má bắt quả tang, nhấp nhỏm chổi lông gà biểu vô nhà cúi xuống. Đó là những lúc đón nhận mấy câu We are sorry… hay you are failed … này nọ! Cơ mà cuộc đời, đôi khi thắt thẻo cả tim khi thói quen đang đón chờ những tin tức mới, và những tin ấy, dĩ nhiên bao gồm cả tin vui lẫn tin buồn! Sau đó thì sẽ lại vào trang face, tìm trên notification có cái tin nhắn mới nào không! Thói quen hơi mắc cười, chỉ thường đọc và chí chóe một mình, lâu lâu cũng gửi lại cái tin, status thường chong ngóc buồn hiu! Vậy thôi! Thói quen cùng hay cười, người bạn ở ngoài dịu hiền mà trên face ồn ào thấy sợ, còn thói quen ngoài đời cười nói liên miên, lên face lại im re y chang ông già đi âm phủ, thui thủi, có một mình! List bạn thân hổng có ai hết trơn!

Và báo, thì phải nói ngay tới ông bạn hiền dantri! Ngày xửa ngày xưa, nhớ tên họ đầy đủ của bạn là tintucvietnam, tự dưng một ngày bị thằng mũ đen chơi ác, hất bạn một phát. Lâu lâu sau đó thì vô tình bắt tay bạn cái rụp giữa đường bơ quơ hú hoáy, tên mới của bạn, cho đến tận giờ, là báo dân trí Việt Nam. Một số người bạn khác, thói quen cũng hay thăm hỏi là 24h, cơ mà chỉ vào đọc mấy tin giải trí, để biết được cô ca sĩ H. đang lùm xùm vụ kiến cáo về cái đám cưới hồi thuở chín năm, chuyện người mẫu hó hé nội y, những tin tức kiểu giựt giò, giựt cẳng! Bạn vnexpress, thói quen chủ yếu coi hình, để rồi dày thêm tình yêu nước trước những vẻ lung linh của buổi trưa hạ trắng nắng rơi vàng phủ lối em đi của những bước chân Sài Gòn, hoặc giả thâm trầm thủ thỉ những nẻo xưa góc cũ bao đời của một thủ đô ngàn năm văn hiến đẹp miên man qua từng hơi phố cổ! Vietnamnet, coi clip, nhưng bạn này thiên về thời sự và chánh trị quá, cho nên thói quen cũng hổng thích. Bạn lại có tật nói chuyện rì rà rỉ rả, chậm còn hơn ông bà già đi chợ huyện, mà thói quen nhanh nhảu ưng chừng hổng hạp cho lắm, nên thôi, lâu lâu mới tạt qua, chào hỏi vài ba cái, rồi về!

Thói quen cũng hay vào nhà của trường cũ: hoanglekhatayninh.net! Để nhớ ra hồi thuở chưa xa thói quen từng đi về ngày hai bận, quen từng góc sân nhỏ nơi có con cá rô phi bự chà bá lửa, có khoảng sân đầy nắng ăm ắp niềm vui mà sao ngày cuối năm lại thênh thang quá đỗi. Thói quen cố gắng lưu giữ những ký ức cũ về cái thời quần xanh áo trắng, thời đó thói quen là sáng 5h dậy, vệ sinh tắm táp này nọ rồi đạp xe hơn nửa tiếng đến trường! Vẫn nhớ quê nhà mình có mấy ngày trời rong sương mù mịt, đạp xe mà cứ chong ngóc ngó người phía trước để khỏi mắc công gây tai nạn! Những ngày như thế, bây giờ ở thành phố, làm gì có!

Thói quen khác, chưa lâu lắm là thể nào cũng tạt qua nhà, nhà mình. Đó là nơi thói quen cắm mốc, dọn cỏ, dựng nên ngôi nhà, để một ngày vơ vẩn, thói quen vẽ nên một vùng ký ức, cảm nghĩ, vu vơ về cuộc sống, về cuộc đời, con người và ti tỉ những điều nhũn nhặt khác. Thói quen hay xài mấy chữ ơ hờ, túc tắc, lừng khừng này nọ! Bởi lúc nào cũng như đứng giữa dòng, sợ không theo kịp người ta mà cũng muốn luyến lưu những bước chân còn chưa phai dấu! Thói quen chọn cho mình một ngôi nhà, sau đó mời khách bằng những chén trà thơm thiệt là thơm nhưng uống xong cái hậu đắng ngét, bởi khách vừa uống vừa ngẫm coi có khi nào cái thằng thói quen đang mỉa mình trong từng chén trà thơm phức, nhiều khi cục tức dâng lên tới cổ mà cũng có làm được gì nó đâu! Thằng thói quen dạo này cũng hổng hiểu sao khoái đi sanh chuyện, lôi kéo người này người nọ vô nhà mình! Mà thói đời, nhiều khi người ta hôm nay là khách nhưng qua bữa sau, lịch sử sang trang, lại biến thành kẻ thù của mình! Thói quen cũng phải tập dần thói quen cẩn trọng, lỡ biết đâu một ngày, đưa người ta chén trà mà người ta trả lại cho ly rượu là coi chừng té cái rật, chết chưa kịp ngáp!

Đi qua hơn một phần ba đời người, thói quen cũng dần định hình nên ý thức! Như người ta nói, từ ý thức sẽ làm nên tính cách, từ tính cách mà sẽ thành nên một con người! Thói quen cũng dần thiên sang tả, ơ hờ, coi như cũng đỡ khổ! Nhưng mà đường vẫn còn dài, lại lắt léo ngã rẽ quanh co, khúc khuỷa, y chang thầy trò Trần Huyền Trang ngày xưa đi Tây thiên phải qua bao đèo, bao suối, vượt hết chín chín tám mốt kiếp tai mới tu thành chánh quả, thì thói quen càng phải nhanh nhanh rèn luyện cho sức khỏe thêm dai, tinh thần càng thêm mẫn huệ thì mới có thể vững vàng trước hàng hà sóng to gió cả. Và chỉ mong một điều, trên con đường dài đó, thói quen nếu có rẽ lộn đường, cũng vẫn còn tỉnh táo quay đầu lại, chứ đừng như thiêu thân, chỉ biết cắm đầu cắm cổ bay về chỗ có ánh sáng! Mà người ta nói, đó là cửa tử, chết chắc!

Ơ hờ, phải biết liệu hồn, nghen!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét