Nhiều người hỏi sao bạn cứ khoái đi một mình? Bộ vui lắm hay sao?
Bạn sẽ cười, bạn sẽ nói là có gì đâu mà vui. Nhiều khi đi bụi một mình,
thấy tủi thân thấy bà! Nhưng ừ thì một mình mà, dẫu vui, dẫu buồn gì
thì cũng là thích! Cái sở thích nó ăn vào máu, cái sở thích ấy ngấm vào
từng bước chân. Nên mỗi bước chân qua, độc đơn loi lẻ có một mình nhưng
lâu dần nhìn miết cũng thấy quen. Thói quen, lâu dần thì thành nghiện!
Bạn hứng lên là xách ba lô lên và đi!
2. Changi - một Singapore thật đặc biệt
Tôi
có thằng em - nói là em vậy thôi chớ bạn trẻ này rành rọt lắm! Bạn trẻ
đi Sing rồi, đi hồi mùa mưa năm ngoái, nên tôi hay hỏi bạn trẻ thông tin
về đất nước nhỏ bé và năng động này! Bạn đặc biệt khoái Changi - trạm
trung chuyển lớn và là cửa ngõ rất quan trọng của châu Á nói chung và
Đông Nam Á nói riêng. Bữa bạn trẻ đi, bạn ấy ngủ hai đêm ở sân bay, đêm
đầu tiên đặt chân đến đảo quốc sư tử và đêm cuối, trước ngày về lại quê
nhà. Changi rộng rãi và đã lắm, có đủ thứ trong đó (thật không? Lỡ tôi
muốn mua mấy kg mắm, mắm lóc quê nhà, có hay không?). Bạn còn dặn tôi đi
mỏi chân, lúc ra Changi, nhớ kiếm mấy cái ghế massage, thư thái thoải
mái xí rồi về. Bạn trẻ này mỏng cơm, mà uống beer như uống nước suối!
Hiện giờ bạn đang ở Thụy Điển, đi du học, ở một cái làng hốc hẻm nào
đó. Lâu lâu online, hay chém gió với bạn! Cách biệt ba, bốn tuổi mà
nhiều khi cũng đủ để tôi thấy thèm ơi là thèm cái thời trẻ tuổi nông nổi
muốn làm gì cũng được của mình! Nói gì thì đi làm rồi, cũng đâu có phải
lúc nào cũng muốn làm theo ý mình là được!
Tôi cũng khoái
Changi. Tôi đáp chuyến bay từ Việt Nam sang hồi sáu giờ chiều. Hoàng
hôn chậm buồn rơi lỏn tỏn trên cánh máy bay lúc cất cánh! Nỗi háo hức
được đặt chân lên Changi được tôi ém nhẹm vào trong gió. Máy bay giá rẻ
nhưng vẫn đúng giờ. Singapore đi trước nước mình một giờ đồng hồ. Hạ
cánh lúc gần chín giờ đêm, Changi lộng lẫy và không hề mệt mỏi. Hoa, cây
cảnh là những thứ đầu tiên đập vào mắt khách phương xa. Hoa thiệt, cây
cảnh cũng là thiệt, họ thay mới vài tháng một lần. Changi là điểm mua
sắm lớn thứ hai của Singapore, chỉ thua Vivo City, nên dẫu đã ngược về
nửa đêm rồi, mà Changi vẫn vô cùng tấp nập! Lần đầu đặt chân đến đây,
tôi bị ngợp. Mình không phải thuộc dạng giỏi định hướng, tiếng Anh - dù
đi bụi một mình nhiều nhưng cũng chỉ đủ lõm đõm giao tiếp thôi, nên thay
vì sau khi thông quan, phải quẹo trái, đi xuống thang cuốn, bắt MRT,
tôi đi nược lại, hướng ra chỗ bắt taxi. Ở Singapore, taxi ban đêm bị
charge thêm phí, sau 12 giờ đêm giá là gấp đôi, đắt kinh khủng. Nhầm
đường rồi, lại đang khát, tôi kiếm cái vòi nước ở ngoài mấy cái toilet,
vặn lên uống. Nước uống ược, chớ hổng phải giỡn. Rồi thì hỏi đường, kéo
valy, đi xuống bắt MRT.
Changi rộng lắm! Tôi chỉ đi loanh
quanh ở Ter2 thôi mà cũng đủ mệt. Đất nước nhỏ, mà tầm vóc của người ta
rộng lớn. Changi là một trong những biểu tượng nổi bật của đất nước này!
Sân bay đón triệu triệu lượt khách mỗi năm, là trạm trung chuyển lớn,
của Châu Á và của thế giới. Tôi có cảm giác, Changi như một ngôi nhà
rộng, ở đó bạn bè tôi mỗi khi đi tới đây, thể nào cũng sẽ dành ít nhất
một ngày, để ngủ lại nơi này! Ở đó, có con bé em gái đồng hương với tôi,
hồi mới qua đây, lấy Changi làm nơi học bài! Và đừng so sánh Changi với
Tân Sơn Nhất! Mỗi bận đi đâu, lại quày quả xách valy khởi hành từ nơi
này, nên tôi thấy sao dân mình tiết kiệm chi nụ cười, cán bộ hải quan
thì cứ quạo đeo - in như sáng nay đi làm con cái người ta quấy khóc, in
như tối qua ngủ muộn vì coi trận banh đội người ta thương bị thua, in
như là tỷ tỷ cái lý do khác nữa như giả bộ cái móng tay bị gãy, con chó
nhà hàng xóm mới đi bệnh viện, cái cổng rào vừa mới bị hàng xóm lấy sơn
ra trét dằn mặt. Vậy nên thấy cán bộ hải quan bên nước người ta niềm nở
và thao tác rất nhanh đặng giải phóng hành khách tôi đâm ra chợn. Thì
nước mình nó khác! Chấp nhập vậy thôi!
Tôi có đọc một số
thông tin về Changi trước khi bay! Vì ấn ượng đầu tiên về đất nước này,
chính là cất cánh từ sân bay mà ra mà! Changi có chiếu film miễn phí, có
chỗ ngã lưng cho dân đi bụi, có công viên cây xanh, có rất nhiều nơi
mua sắm... Chuyến bay đáp xuống Changi cũng tối rồi. Một mình, lại đất
lạ người xa không cho phép được thoải mái đi khám phá nơi này! Tôi hỏi
đường xuống MRT, tại quầy phục vụ khách hàng mua một thẻ EZ link tourist
pas, xin cái bản đồ MRT. Sau đó thì lò dò hỏi đường về hostel. Từ sân
bay Changi tôi đi sâu vào thành phố. Mọi thứ trước mắt bắt đầu. Hành
trình một mình! Ngày mai đã là 14/2 rồi!
những tháng ngày rong chơi là thứ xa xỉ với những người đã cuốn mình vào vói gia đình nên gio khi còn có cơ hội hãy cứ chơi thôi , hjhj
Trả lờiXóalioa
on ap
sua lioa
sua on ap
Chúc bạn sức khỏe, hạnh phúc, vui và có nhiều bài viết hay chia sẻ cho cộng đồng blog.
Trả lờiXóastanda
on ap lioa
standa 10kva
standa 10kva
standa
standa