Thứ Năm, 7 tháng 2, 2013

Vội vã

1. Ngày cuối năm nghĩa là sẽ bận túi bụi! Nhắc lãi khách hàng đặng năm mới khỏi ngại ngùng. Rải vào đường dây điện thoại những tiếng cười, những lời chúc vì sợ nhắc lãi cuối năm lu bu bị người ta chửi. Tiếng cười phải rốp rẻng, giọng phải tưng bừng, vậy đó... vậy đó vậy đó dạ thưa, năm mới phát tài phát lộc nghen! Khách hàng bắt máy lên cho hỏi có phải chú tư không? Giọng bạn trẻ nghe đìu hiu man mác. Cha vừa mới mất hôm kia, hôm nay mới mở cửa mã! Ngại ngùng, lạnh lùng, sờ sững... Vậy em cũng chỉ biết chia sẻ với nhà mình thôi! Chớ còn biết làm chi hơn! Im lặng, cúp điện thoại rồi mà vẫn còn ngơ ngẩn. Tháng trước mình vừa ghé thăm thấy chú yếu, nhưng vẫn còn cười đặng. Hôm qua, hôm kia, chưa được tròn hết một năm cho cái tết sum vầy! Cô con gái lớn nghe bảo vừa đi Pháp, hông biết có kịp dòm mặt lần cuối hay không?

2. Ngày cuối năm, bạn đồng nghiệp rủ đi cà phê. Anh đồng học nhà dưới Trảng rủ đi cà phê, nhưng còn bề bộn quá! Đồ bưng đi tiệm giặt ủi vẫn chưa lấy, mai hết đồ bận rồi! Hình như con đường hoa trước cửa ngân hàng vẫn còn đăng đăng đê đê dài suốt cả nửa con lộ! Quán bánh canh chay bữa nay mình phải lần mấy vòng xe mới quanh vào được! Quán nhỏ, người đông, người cuối năm, quán cuối năm hối hả. Tranh thủ trốn giờ làm đi kiếm gì đó nhét vào bụng! Xấp bao lì xì chờ tay người bỏ chút quà vô!

3. Phải lạ phải đặc biệt mới dễ làm cho con người ta nhớ! Sinh nhật cô năm trước, nhớ lộn ngày nên gửi quà trước cả tháng. Hình như đợt đó mình tặng cô cuốn sách, của Thuỵ! Năm nay thì rút kinh nghiệm rồi, đúng ngày mới đi mua quà. Nhưng khổ, công việc cuối năm xơ rơ xớ rớ cuối cùng quà đã đóng gói xong vẫn chưa được bưng đi! Bạn nhắn tin nói vui quá ha, năm nào cũng lạ lùng hết trơn. Ờ ờ mình cười trừ, như vậy cho nó lạ!

4. Ghé qua một hàng bông, ghé qua dòm chơi thôi chớ đi mần xa nhà, mà nhà lại gần thị xã, mắc mớ gì phải mua bông ở nơi đây! Nhưng thấy cô bán hàng tội quá, mua giùm đi con, mua giùm đi, năm nay ế quá! Xách theo bọc cơm chay, mình đi tuốt. Cũng thấy kỳ, nhưng đành chịu vậy. Mua về rồi làm cách nào chất lên xe chạy về Thành? Biết đau lòng, nghĩa là con người ta vẫn còn có cảm xúc, chưa chai đi vì những hối hả va vấp của những cuộc mưu sinh!

5. Cuối năm, rộn ràng bay đi đâu mất tiêu, chỉ chừa lại những xao xác đủ để con lòng người thấy xuân về rồi đó mà hoài vọng những mùa cũ. Hương trầm nhà ai đốt lên giữa giấc trưa chênh chao! Mình trùng trình dỗ giấc tạm bằng cái đĩa Thuý Nga mua từ tháng trước tới giờ mới đụng tới. Năm cũ sắp sửa qua rồi, lớn thêm một tuổi - hay là già thêm một tuổi nữa rồi! Tuổi tỵ, chớp mắt là lại một con giáp đi qua! Cứ ngỡ như mình vẫn còn là một cậu trẻ lấp ló sau lần áo má đi chợ. Thấy bông vạn thọ nở mềm cả mắt! Hững hờ, xuân đến và rồi xuân lại đi!

6. Thì thôi, mai sẽ cố gắng quét tước dọn dẹp hết các công việc cũ! Nợ nần, dù cho mượn, dù có vay, cũng phải cố gắng giải quyết xong. Mở cửa lòng ra, đón một mùa xuân mới! Út ơi, mai ta lại về!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét