Thứ Sáu, 8 tháng 6, 2012

Cho những ngày hè trôi qua

Mỗi bận hè đến, thể nào đài truyền hình, không HTV thì VTV, không VTV thì SCTV... sẽ chiếu lại Tây du ký, mỗi tập phim đi qua, là một trời nhớ, một trời thương về một thời đã qua xa ngái.

Cái thời đó là khi mà cả xóm chục nóc nhà cộng lại mà chắc được chừng vài ba nóc có được cái truyền hình (dân xóm tôi vẫn quen gọi là cái truyền hình - chứ ít ai gọi là cái ti vi , đó, ai nói dân mình vọng ngoại nào!). Con nít thì không hiểu sao nhiều quá trời, nhà nào cũng đông anh em, sinh năm sinh ba mà nhiều khi trọ trẹ toàn cách nhau năm hai, năm nhất! Vậy nên hè tới không vướng bận chuyện học thêm, học bớt, ngày tha hồ chạy tơi bời trên những ruộng đồng vừa mới phóng, chơi năm mười, chơi ống thụt, chơi u táng, chơi tạt lon... Chiều quờn đất là rủ nhau đi coi phim Tây du ký, chỉ cần nghe nhạc điệu chiếu phim tèn tén ten trên HTV7 là thôi rồi ù té chạy! Thằng anh cõng thằng em băng hàng rào chạy ù một phát ngồi xuống, dán mắt lên màn hình mà không hay cái cẳng bị kẽm gai cào rách một mảng! Thằng bạn ôm tô cơm chưa kịp nuốt chạy phới lới quên luôn cả cái đói. Và thể nào cũng sẽ có đứa con nhà giàu, nhà có truyền hình làm cái mặt thấy ghét coi bộ muốn ôm cả cái truyền hình không cho ai coi! Nhưng con nít quê cũng sẽ quây quần tìm cho được một chỗ đặng mà thả cửa ngồi theo dõi theo hành trình tây du của thầy trò Đường tăng! Phim gì mà hay dễ sợ!

Hồi đó tôi mắc cười dữ dằn lắm! Không dám coi phim ma, không dám coi phim yêu quái, yêu tinh, nhưng lại ghiền Tây du ký! Thì coi, khoái nhất là 4 tập đầu, đại khái toàn tiên nhân đạo cốt, toàn những cảnh Ngộ không đại náo thiên cung vui ơi là vui, coi hoài mà hổng thấy chán! Qua tới mấy tập có Bạch cốt tinh, bảy yêu nhền nhện là thôi rồi, mỗi bận yêu tinh xuất hiện là nhắm chặt mắt lại, không thôi vùi vào đùi chị gái - tại con nít mà, ngồi lâu mỏi, vậy là nằm dài trên đùi chị, hoặc, lăn luôn ra đất, coi cho nó thoải mái! Thời con nít ngây thơ quá, mà bây giờ coi phim kinh dị nhiều khi phì cười, nhất là mấy thể loại Bóng ma học đường vậy!

Tây du ký thì rõ là con nít nào mà không mê! Cái thời mà ra đường mua bịch cốm bắp, bên trong người bán cũng kèm theo mấy tấm hình Ngộ Không, Trư Bát giới, Đường Tam Tạng này nọ đặng cho con nít dòm khoái mà mua, bắp thì để ăn còn hình thì để dành sưu tập, không thôi đem ra so đứa nào có nhiều... Tề thiên hơn! Và mặt nạ, có đủ bộ bốn thầy trò, rồi cả Phật tổ Như lai  nữa! Nhớ bận học lớp sáu, học môn Văn, cô cho thuyết trình - đóng kịch! Nhóm tôi diễn lại vở kịch gì mà có ông bá hộ đem con ngựa thồ ra chợ, chất cả đống đồ lên rồi bắt con ngựa khiêng lặt lè, đến lúc con ngựa gần kiệt sức thì ông bá hộ vắt lên thêm một cái áo nữa, con ngựa sụm bà chè, ông bá hộ chê ỏng chê eo con ngựa gì mà dở quá xá! Vở đó hình như nhóm tôi có mua một cái mặt nạ Phật về đóng kịch, vui quá chừng! Nói để biết, ăn theo Tề thiên ngày xưa, cũng có nhiều niềm vui nhỏ nhoi, chỉ riêng thuộc về Tôn Ngộ không mà thôi!

Rồi dòm qua dòm lại, thấy bây giờ không biết con nít thời nay giải trí bằng những thứ gì! Mình ngày xưa thiếu thốn trăm bề mà thành ra dư dả quá nhiều thứ, mà thành ra toàn là những đặc sản không thể nào quên! Giải trí bằng những trò chơi dân dã mà vui nổ trời nổ đất, bằng những câu hát đồng dao mà lớn lên nghĩ lại thấy hay quá lá hay - mà giờ lại quên mất tiêu, tiếc đứt ruột, bằng những buổi đi coi phim ké bận về tối thui sợ ma, sợ bụi tre kêu kẽo kà kẽo kẹt ù té chạy, bằng những củ mì lùi tro đọt rau lang chấm mắm xả ăn mà ngậm ngùi quẹt nước mũi chảy lẹt quẹt! Con nít bây giờ đủ đầy mà sao thấy nó đơn độc trong cái thiếu thốn mà vui của mình ngày xưa quá!

Và mỗi bận phim tây du ký chiếu lại trên truyền hình là thể nào cũng sẽ có một đám người lớn tôi ngồi lại chung quanh thầm nhớ, thầm tiếc về những ngày xưa! Ngoài kia đám con nít đang bằn chéo bán tuổi thơ mình cho những buổi học thêm hoặc trong cuốn truyện tranh hình nhiều chữ ít hay lên mạng chat ola!

Những ngày hè trôi qua!

4 nhận xét:

  1. Cu Phan Tồn làm anh nhớ thời ngày xưa quá... Hôm nào ra Hà Nội nhớ ola ole cho anh nhé!

    Trả lờiXóa
  2. Chắc em còn phải dành dụm nhiều mới ra HN được quá anh ơi! Anh và chị và cả em bé nữa vẫn khỏe ạ? có hình em bé không share cho em coi với anh ơi!

    Trả lờiXóa
  3. Làm Vietcombank mà không đủ xiền ra Hà Nội chơi à? Nghe có vẻ vô lý nhỉ? Tháng 9 (Dương lịch) này chị mới sinh mà...

    Trả lờiXóa
  4. ủa, hôm trước em có hỏi anh Ánh thì tưởng đâu đến bữa nay anh chị đón em bé rồi chứ!

    em làm VCB nhưng nghèo lắm anh ơi! mà nhất định phải dành tiền ra HN mới đc, nào giờ chưa ra đó bao giờ cả ạ!

    Trả lờiXóa